Vương Hải Thanh tiêu rồi
Lạc Di bị quấy rầy, hơi ngước mắt lên, là cha con Vương Hoa, còn có hai người mặc áo Tôn Trung Sơn.
“Chú nói cái gì vậy?”
Vẻ mặt của Vương Hải Thanh đầy tức giận, như một con chim lửa đầy phẫn nộ: “Nếu không phải cháu khóc lóc cầu xin chú, làm sao chú có thể đầu óc mê muội mà đi trộm đề thi cho cháu cơ chứ? Bây giờ chú đã bị tạm thời cách chức để điều tra.”
Lạc Di liếc mắt nhìn ông ta, được lắm, vẫn còn diễn, người lớn vậy rồi mà không biết xấu hổ à?
“Ồ, vậy bây giờ chú ăn phân đi, lập tức, ngay lập tức.”
Vương Hải Thanh cảm thấy bị làm nhục, tức giận gào lên: “Lạc Di.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT