Cha nuôi
Ăn được mấy ngày sung túc như thế, cả bốn người đều dần thay đổi không ít, sắc mặt hồng hào khỏe khoắn hơn, cảm thấy sức vóc cũng tăng lên.
Khi Lạc Di dẫn em trai tới nhà cũ, nơi này đã đầy người, thôn dân đều tới góp vui.
Lạc Xuân Mai hôm nay diện hơn mọi ngày, còn tết hai bím tóc, mặc bộ áo bông hồng nhạt, quần đen, chân xỏ giầy bông khá dày dặn, tất cả đều là đồ mới.
Sắc mặt cô nàng sáng láng, tươi cười niềm nở, trông vui sướng hớn hở.
Đám đông vây quanh cô nàng, hâm mộ chen chúc hỏi han: “Xuân Mai, ba nuôi lãnh đạo của cháu chừng nào mới tới?”
“Sắp rồi ạ.” Lạc Xuân Mai liên tục liếc ra cổng, vẻ nhấp nhổm, “Bác ấy còn chưa phải ba nuôi cháu đâu ạ.”
“Hai nhà đều đã nhất trí, chuyện đó coi như chắc chắn rồi, Xuân Mai à, cháu có phúc lớn thật đó, tới đâu cũng gặp được chuyện tốt, con gái nhà họ Lạc các cháu đúng là không giống người thường, Lạc Di thì học giỏi, cháu thì may mắn.”
Lạc Xuân Mai hơi nhíu mày, cô ta không thích người ta so mình với Lạc Di.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play