Có thể dựa hơi rồi
Lạc Quốc Cường càng hậm hực, nhà bọn họ còn chưa ra riêng, bốn miệng ăn gia đình thằng ba đều ăn uống không thiếu miếng nào, nhưng làm việc lại không chịu làm.
Cứ có cảm giác ông ta đang nuôi báo cô cả nhà nó vậy.
“Xin mọi người yên tâm, tôi sẽ nghiêm túc xử lí vấn đề này.”
Thôn dân vẫn không chịu buông tha: “Vậy ông nói coi, ông định xử lí thế nào?”
Lạc Quốc Cường chau mày, trừ vào chia lương thực cuối năm? Nhưng tiền với lương thực lại không về tay nhà nó mà vào thẳng tay mẹ mình, trừ của nó có khác gì trừ lương trừ tiền nhà mình.
“Tôi định phái Lạc Quốc Vinh đi đào sông.”
Nhiệm vụ vét lòng sông năm nay đã chia xuống rồi, yêu cầu mỗi nhà phải cử ra một sức lao động, công việc này đặc biệt vất vả, trở về đều gầy hốc hác đi, ai cũng không muốn làm.
Lạc Quốc Cường là đội trưởng, cần ở lại thôn để quản lý thôn dân, mà chú ba nhà ông ta luôn rất ‘lươn lẹo’, vì thế, hàng năm đều do chú hai đi làm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play