Ham muốn khoe khoang không có chỗ nói...
Khóe miệng của Lý Thanh Bình giật giật: “Chú Quốc Vinh, tất cả mọi người đều học sáu năm tiểu học, ba năm trung học cơ sở, cộng lại là chín năm giáo dục bắt buộc.”
“Nói vớ vẩn, Tiểu Di nhà chú chỉ học hai năm tiểu học, hai năm trung học cơ sở, hai năm trung học phổ thông, bốn năm đại học, cộng lại mới có mười năm.” Lạc Quốc Vinh lớn tiếng khoe khoang: “Tiểu Nhiên nhà chú học ba năm tiểu học, hai năm trung học cơ sở, ba năm trung học phổ thông, bốn năm đại học, cũng chỉ có mười hai năm. Đều là người, sao cháu học tận chín năm mà ngay cả trung học phổ thông vẫn chưa tốt nghiệp được vậy? thật là quá ngu ngốc.”
Trong lòng của Lý Thanh Bình như bị hàng vạn sự đả kích, nhưng vì tiền, cô ta kiên cường cười nói: “Con nhà chú là trường hợp đặc biệt, chúng cháu là người bình thường, chú Quốc Vinh à, chú thật có phúc, có những đứa con ưu tú như vậy.”
Cô ta khen tặng vài câu, sau đó đổi giọng nói: “Có điều vì sao Lạc Di lại không tới ăn cơm vậy ạ? Cô ấy học lên đại học thì chướng mắt người nhà sao, à, tuổi của chúng cháu không chênh lệch bao nhiêu, có lẽ là có rất nhiều tiếng nói chung, để cháu đi khuyên cô ấy.”
Lạc Quốc Vinh không vui, con cái là vảy ngược của ông ấy, ai nói chúng một câu không tốt thì ông ấy sẽ lập tức trở mặt với bọn họ. “Có lẽ? Cháu biết tiếng Anh không?”
Lý Thanh Bình có chút mơ hồ: “À, cháu không biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play