Em về nước đi!
Mấy ngày nay vẫn không nghỉ ngơi tốt, quá mệt mỏi, tâm sự vừa qua, liền yên bình ngủ thiếp đi.
Nhân viên y tế đã nhận ra Lạc Di, vội vàng gọi điện thoại, bảo bệnh viện chuẩn bị cấp cứu, tin tức cũng truyền ra ngoài, mọi người từ bốn phương tám hướng chạy tới, tề tụ ở cửa chính bệnh viện.
Còn Dương Nam Ba chỉ huy người của mình khắc phục hậu quả, ném Trịnh Tử Long xuống đất, lạnh lùng xem như một người chết: “Ông Trịnh, tôi trả người lại cho ông, hãy sống thật tốt những ngày cuối cùng với người nhà đi, chỉ còn mấy ngày nữa thôi.”
Câu nói này làm cho người ta sởn gai ốc, trong lòng Trịnh Vinh Xương tổn thương nặng nề, hít sâu một hơi nói: “Rõ ràng do hai bên các anh giao chiến, nhà họ Trịnh chúng tôi không may bị cuốn vào...”
“Người khác có tin hay không quan trọng, nước Mỹ bên kia có thể tin những lời thoái thác của ông sao?” Dương Nam Ba giơ máy ảnh trong tay lên: “Tôi sẽ đưa cho người nước Mỹ.”
Mặt Trịnh Vinh Xương trắng bệch, ông ta lăn lộn trong giang hồ mấy chục năm, trải qua bao nhiêu sóng gió, không biết đã vượt qua bao nhiêu cửa ải gian nan, nhưng lần này thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT