Trình Kiêu cười nói: "Tia Chớp chỉ là vì đã lâu không gặp anh mới chạy ra chào đón một lát. Trong lòng nó em vẫn là quan trọng nhất, ngay cả trong lòng anh, em cũng vô cùng quan trọng || Vãn Vãn cười haha, cũng không nghĩ kỹ đến những khía cạnh khác, chỉ nghĩ đến Trình Kiêu là anh trai nhà bên, những cái khác đều không suy nghĩ sâu xa gì cả.
Đóa Đóa vẫn luôn không nói chuyện, chỉ thành thật ngồi đọc sách ở phòng khách. Thậm chí còn không chơi đùa với Tia Chớp nữa.
Vãn Vãn đã quen với sự yên tĩnh của Đóa Đóa, ngược lại cũng không nghĩ gì đến những chuyện khác.
Cho đến lúc ăn cơm trưa, thấy ánh mắt Đóa Đóa vẫn luôn nhìn về phía đối diện, Vãn Vãn nhìn qua chỗ đó, không phải là Trình Kiêu sao?
Trên bàn ăn, Vãn Vãn và Đóa Đóa ngồi cạnh nhau, bên cạnh là Tô Cần và Lục Tư Hoa, đối diện là Trình Kiêu và Tô Kiến Dân. Ở chỗ Vãn Vãn nhìn về phía đối diện đó là Trình Kiêu.
Ánh mắt Đóa Đóa nhìn qua bên kia, Vãn Vãn tất nhiên đã liên tưởng tới Trình Kiêu.
Cảm giác lạ lẫm khi còn ở trường học lại ùa về, đặc biệt là khi Đóa Đóa vội ngẩng đầu lên nhìn sang phía đối diện rồi lại lập tức cúi đầu ngại ngùng trong bữa cơm, cảm giác khó chịu trong lòng đó lại ập tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play