Bọn họ chung sống mấy năm, có thể nói quan hệ của bọn họ không quá rầm rộ sôi nổi, nhưng cảm tình lại rất tốt, cái này là thôn dân nói cho cậu ta biết.
Lý do tại sao cậu ta đến đây để hỏi về cha mẹ của Trình Kiêu là vì cậu có một bí mật cất giấu trong lòng.
“Tiêu Luân Đạt?” Trình Kiêu từ trên núi trở về, mang theo đồ anh săn được, vừa bước vào sân đã thấy Tiêu Luân Đạt ngồi cạnh mẹ Trình trò chuyện với bà ây.
Trình Kiêu đứng đó với con chim trĩ trên tay. Con chim trĩ chưa chết, nó vẫn đang giãy đành đạch.
Anh đứng ở đó nhưng đôi mắt lại dán chặt vào Tiêu Luân Đạt.
Anh và Tiêu Luân Đạt không có chuyện gì có thể nói với nhau cả.
Anh biết tại sao ban đầu Tiêu Luân Đạt đến huyện Nghi An này, một cậu ấm đến từ Bắc Kinh, vì cớ gì lại chạy đến một nơi nhỏ bé như huyện Nghi An này mà chịu khổ, đây là vì cái gì chứ? Tất nhiên, tất cả những gì anh có thể nghĩ chỉ có Vãn Vãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play