Thật ra bọn họ cũng rất hâm mộ tình cảm của ba mẹ, đã cùng nhau trải qua hơn bốn mươi năm mà vẫn luôn ngọt ngào như thường thậm chí còn chẳng khác gì lúc mới yêu.
“Đều ngồi xuống hết đi.” Tô Thường Minh chỉ vào ghế sô pha trước mặt.
Ba Thiệu cùng mọi người thành thật mà ngồi xuống đưa mặt nhìn nhau, không biết trong hồ lô của ông cụ bán dược liệu gì.
“Các con đã xem hết kết quả xét nghiệm DNA hết rồi đúng không? Nó cho ba nghe các con có suy nghĩ gì.” Tô Thường Minh không cảm giác ra được cảm xúc phập phồng của mình.
Ba Thiệu và chú Tô nhìn thoáng qua nhau sau đó lại liếc mắt nhìn vợ mình.
Ba Thiệu cẩn thận mà nói: “Đã thấy rồi ạ, con còn có một người anh trai cùng cha khác mẹ? Đang ở nông thôn?” Lúc nói ra lời này ông ấy còn hơi cẩn thận nhìn thoáng qua mẹ mình nhưng cũng không nhìn ra được cảm xúc gì quá lớn trên mặt mẹ.
Tô Thường Minh gật đầu: “Đúng vậy, ba cũng vừa mới biết, Tô Cần là con trai của ba. Ba vẫn luôn cho rằng đó là con trai của Tô Lão Đạo. Nếu như ba sớm biết rằng con trai mình đang chịu khổ nhiều như vậy ở nông thôn thì ba đã đón nó đi từ lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT