Lúc ông nội đi rồi, Lục Tư Hoa hừ lạnh một tiếng, nói với Tô Cần: “Cha anh đem chúng ta thành đứa ngốc à, còn nghĩ có thể quản chúng ta? Còn to tiếng với em, nói em không được xen vào? Tô Cần anh nói, em quản được không?"
Tô Cần nói: “Cha già rồi, không còn minh mẫn, em so đo với ông ấy làm gì?"
“Em này gọi là so đo sao? Tô Cần, anh nói rõ cho em biết? Có phải anh thấy em nói với ba anh mấy câu, cảm thấy em hung dữ?” Lục Tư Hoa trừng mắt nhìn anh ấy.
Tô Cần vội vàng đầu hàng: “Anh không có ý đấy, anh nói ông ấy già rồi không minh mẫn nữa, chuyện chúng ta ông ấy không xen vào được, em nhìn lại em xem, lại nóng với anh như vậy? Nhà chúng ta không phải đều là em nói sao?"
Lục Tư Hoa hư một tiếng, cam chịu.
Lúc ông nội Tô về cũng không nói việc này cho người khác, giữ trong lòng.
Nhưng bà nội Tô với ông nội Tô là vợ chồng nhiều năm như vậy, sao có thể không biết chồng mình có tâm sư, vừa thấy biểu cảm như vậy khẳng định là ở bên thằng hai chịu ủy khuất rồi, nhất thời tức giận: “Có phải thằng hai chọc giận ông không? Nó chán sống rồi hả, dám bất hiếu? Tôi phải đi mắng nó một trận!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT