"Tô Tảo Tảo, chị thật sự coi người khác không biết chị mấy cân mấy lạng à? Tôi chỉ lười nói thôi, lười so đo với chị. Coi như là thằng hề múa loạn thôi." Văn Vãn thật sự không tức giận chút nào.
Đối với một người sống lại, lợi dụng tri thức của kiếp trước, đi tranh đoạt với học sinh khác, thật không có gì đáng để khoe khoang cả.
Nếu như có thể, cô bé cũng có thể làm được.
Chẳng qua cô bé cảm thấy, cùng nhau đi học với các bạn cùng trang lứa ở trường, chậm rãi lớn lên cũng chính là một niềm vui. Tuổi thơ nên có cuộc sống tuổi thơ, gánh chịu áp lực quá mức, sau này lớn lên còn có thời gian nhẹ nhõm gì chứ? Có phải gánh chịu áp lực càng lớn, lại đi tranh đoạt với những tinh anh trong xã hội hay không?
Còn không bằng hưởng thụ cuộc sống cho tốt, nên làm gì trong niên kỷ nào thì cứ làm như vậy.
Kiếp trước, cô bé muốn nhất chính là cuộc sống như vậy, đáng tiếc thân thể của cô bé không tốt, chỉ có thể trơ mắt nhìn những người khác đi học, chơi đùa, mà cô bé chỉ có thể một mực ở trong phòng bệnh, ngay cả học cũng chỉ có thể mời người về nhà dạy, cũng không có loại không khí học tập kia.
Hiện tại cô bé xuyên vào trong thế giới này, có được một thân thể khoẻ mạnh, cuối cùng có thể đùa giỡn, đi học cùng đám bạn, cuộc sống như vậy, làm sao cô bé có thể để mất đi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT