Tiêu Trường Chinh chơi xấu: "Nhóc không đồng ý với ta, ta cứ đi theo nhóc như này đấy, nếu nhóc không muốn cho dân làng biết, nhóc có quan hệ rất tốt với tôi, vậy thì đồng ý đi."
Đầu Kiến Binh phình to, nắm chặt nắm tay hận không thể đánh ông ấy mấy quyền, nhưng lại nhẫn xuống.
Tiêu lão gia tử nhìn như hơn sáu mươi hơn tuổi rồi, có thể chịu được mấy quyền của cậu bé? Không thể đánh, không thể đánh.
Tiêu Trường Chinh nói: "Nói giỡn thôi, sao ta có thể để cho người khác nhìn thấy nhóc ở cùng một chỗ với ta, sao ta có thể để người khác làm khó dễ nhóc. Vất vả lắm ta mới nhìn trúng một đứa nhỏ trong một thôn, ta dễ dàng sao?"
Ở trong quân đội, cũng không phải ông ấy chưa thấy ai có gân cốt tốt hơn Kiến Binh, nhưng bọn hắn đều đã lớn tuổi, không thích hợp làm đồ đệ của ông ấy. Việc luyện võ này, tốt nhất nên bắt đầu luyện từ nhỏ, đánh nền móng từ nhỏ, như vậy mới có đủ triển vọng.
Ông ấy nhìn trúng Kiến Binh, nhất định phải nghĩ biện pháp làm cậu bé đồng ý. Một lần không đồng ý, ông ấy liền quấy rầy hai lần, tóm lại cũng bị ông ấy quấy rầy đến đồng ý mới thôi.
"Tiêu lão gia tử, Trình Kiêu so với tôi thì càng thích hợp hơn sao? Thân cốt cậu ấy hoàn hảo hơn tôi, so với tôi thân thủ càng linh hoạt hơn, so tuổi cậu ấy còn nhỏ hơn tôi, cậu ấy thích hợp nhất" Tô Kiến Binh tính toán làm Tiêu lão gia tử dời mục tiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play