Cô bé biết là liều lĩnh qua đây như vậy là rất nguy hiểm, cho nên cô bé càng phải cẩn thận hơn nữa, và càng phải thận trọng hơn.
Đây là lần thứ hai Trình Kiêu cùng cô bé tới đây, lần đầu cậu ấy tới đây, ông Thạch và giáo sư Lý cũng rất là lo lắng.
Lúc này, cô bé nhìn qua Tiêu Trường Chinh, nhìn thấy mặt của ông ấy rất tiều tụy, nhìn ông ấy trông có vẻ già hơn cả ông Thạch, ông ấy cứ nhìn chăm chăm Trình Kiêu, ánh mắt của ông ấy làm cho cô bé cảm thấy, giống như Trình Kiêu là người thân của ông ấy vậy.
Trình Kiêu là sinh ra và lớn lên ở thôn Hạ Hà này, không thể nào là người thân của ông Tiêu được. Nhưng mà có thể điều tới nông thôn để cải tạo, chắc ông ấy không phải là nhân vật bình thường đâu, càng không thể sẽ quen biết với Trình Kiêu được.
Chẳng lẽ là thấy cảnh sinh tình sao? Trình Kiêu gợi cho ông ấy nhớ đến ai?
Lúc này, Tiêu Trường Chinh đã đi tới trước mặt Trình Kiêu: “Nè anh bạn nhỏ, cháu là bạn của cô bé đáng yêu Vãn Vãn này à?
Trình Kiêu không lên tiếng, là cô bé Vãn Vãn trả lời thay cho cậu ấy: "Anh ấy là anh trai của cháu, Trình Kiêu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play