Nét mặt và biểu cảm của cô bé đều rơi vào trong mắt Trình Kiêu, có lẽ cậu ấy đã đoán được suy nghĩ của cô bé, nắm chặt lấy hai tay cô bé: "Vãn Vãn, em không cần lo lắng, bà cụ có tới nhà em hay không là một vấn đề, cho dù tới thật, chắc chắn cậu cũng sẽ đuổi người đi"
Tô Vãn Vãn "Ừm" một tiếng, lại ngẩn người nhìn ra chỗ nào đó.
Trình Kiêu nói: "Cậu của bây giờ và cậu của trước kia đã khác nhau, em còn lo lắng cậu lại bị bên nhà nội gây khó dễ ư?"
Vãn Vãn chớp mắt, cảm thấy cậu ấy nói cũng có lý. Ba không còn bị bên nhà nội tùy tiện chèn ép giống như trước đây nữa, muốn chèn ép cũng sẽ không dễ dàng như trước đây.
Cô bé quyết định không phiền muộn về chuyện này nữa, bây giờ cô bé và Trình Kiêu đang câu cá mà vậy thì bắt đầu tập trung câu cá của bọn họ thôi. Những chuyện khác dù cô bé có lo lắng cũng vô ích, ba mẹ sẽ tự gánh vác được. Chỉ cần Tô Vũ Đình không tham dự vào, như vậy chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ giữa nhà anh cả và nhà em hai, bây giờ hai nhà đã cắt đứt quan hệ, dù có phiền lòng đến mấy cũng không cần đến cô bé.
"Anh Trình Kiêu, cá vẫn chưa mắc câu ạ?" Vãn Vãn chờ mà có chút nóng lòng.
Cô bé chưa từng câu cá bao giờ, cho dù là kiếp trước hay là kiếp này, cô bé đều chưa từng chạm đến cần câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT