Cho dù anh ta không biết ơn thì cũng phải có tình cảm anh em chứ? Nhưng anh ta lại chẳng làm gì cả. Người như anh ta, làm sao có thể khiến cho Vãn Vãn có thể bình tĩnh hòa nhã mà đồng ý lợi dụng quan hệ của nhà cô bé để xin việc giúp cho anh ta được?
Mọi người không biết cụ thể chú ba tới đây với mục đích gì, ngoài việc chú ấy nói đừng cho mượn tiền để khám bệnh cho Tô Tảo Tảo thì chỉ nói chuyện phiếm với ba người anh trai của tôi, đặc biệt là nói chuyện với Kiến Binh và Kiến Dân. Tô Kiến Quốc cũng đứng đó chau mày, anh ấy cũng rất tinh ranh, có lẽ là anh ấy cũng cảm thấy chú ba có gì không đúng: “Hình như chú ấy đang muốn mọi chuyện gì đó.
Lục Tư Hoa nói: "Hay là chú ba đã biết chuyện đương gia đã tìm được việc rồi? Nếu như chú ba mà biết, có khi nào sẽ làm náo loạn lên không?"
“Chắc là không có đâu?” Tô Cần cũng không chắc chắn lắm: “Chuyện anh kiếm được việc làm, tạm thời anh vẫn giấu kín chuyện này, chỉ có hai người là ông Sơn Thúc và bác Đại Minh biết mà thôi, những người khác không một ai biết. Anh tin hai vị cán bộ của thôn sẽ không kể chuyện này cho ai đâu, về điều này thì ông Sơn Thúc và bác Đại Minh rất đáng tin Lục Tư Hoa nói: “Tuy là ông Sơn Thúc và bác Đại Minh hai người đó sẽ không nói, nhưng chú ba nhà anh thì lại không phải người bình thường, chỉ sợ là chú ấy nghe được ở đâu rồi đoán ra, nhưng lại không chắc chắn, cho nên mới qua đây thăm dò.” Cô ấy hỏi mấy đứa trẻ: “Lúc chú ba nói chuyện với các con, chú ấy có nhắc gì đến công việc hay không?"
Tô Kiến Quốc đang cố nhớ lại, rồi cậu bé lắc đầu.
Lục Tư Hoa nhìn qua Tô Kiến Binh và Tô Kiến Dân, hai cậu bé cũng suy nghĩ một hồi, rồi cũng lắc đầu.
"Coi em kìa, nghĩ gì đâu không à, chắc chắn là em nghĩ lệch rồi, chú ba chắc sẽ không nghĩ tới chuyện này đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT