Tô Kiến Quốc cũng dùng sức muốn kéo tay Tô Đại Lực ra nhưng làm thế nào cũng không rút ra được, anh ta đang nắm rất chặt. Cậu nhóc đối diện cảnh sát Thôi kêu: “Chú đồng chí công an, khi đó có đồng nghiệp của chú ở cục công an huyện mà đúng không? Lúc ấy mọi người đã gặp ba anh em chúng cháu vậy nên chắc hẳn có thể nhận ra chúng cháu được, rốt cuộc ai mới là người nói dối chắc là mọi người nhìn cũng hiểu ngay!"

Tô Đại Lực nói: “Các cháu là cháu trai của bác, ngày hôm qua chính bác là người đã đưa các cháu vào huyện thành. Đương nhiên các cháu sẽ giúp đỡ ba mẹ mình rồi, còn để ý đến người bác như bác làm gì? Các cháu làm như vậy quả thật khiến lòng bác lạnh giá đấy!"

Anh em Tô Kiến Quốc hành vi vô liêm sỉ của anh ta làm cho tức giận nói không ra lời.
“Tôi có thể chứng minh lời của cậu bé nói là thật!” Cảnh sát Thôi đột nhiên đứng dậy nhìn vào mắt Tô Đại Lực: “Ngày hôm đó tôi cũng ở đồn công an huyện nên vừa lúc chứng kiến được cảnh này! Lúc ấy có một nhà đi tới trong tay đang ôm một đứa trẻ con, tôi còn nghe thấy rõ ràng bọn họ nói muốn ôm đứa nhỏ đi đến bệnh viện trị xương tay, tay con cậu có bị thương không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play