Tô Cần có chút hoảng hốt, anh ấy sợ thôn không cho anh ấy thư giới thiệu, nếu như vậy chuyện dời hộ khẩu sẽ trở nên tan tành.

“Hai vị chú bác, cháu cũng không muốn phiền phức như vậy, nhưng hẳn là hai người cũng biết được những chuyện sốt ruột kia ở nhà cháu. Cháu sợ nếu không tách hộ khẩu ra, về sau phiền toái sẽ lũ lượt tìm tới. Hơn nữa, sau này sớm hay muộn gì cũng phải tách hộ khẩu, tách muộn không bằng tách sớm, cho nên...” Tô Cần thầm sắp xếp lời nói trong lòng, nhưng cuối cùng lời nói ra cũng không dễ chịu là bao.

Lục Tư Hoa nói: “Ông Sơn Thúc, bác Đại Minh, chồng nhà cháu chỉ sợ làm phiền hai người, nhưng cây lớn chìa cành, nhà đồng tách hộ, đây là việc đã có từ xa xưa, chúng cháu cũng không phải nhà đầu tiên, cũng không phải là nhà cuối cùng. Nếu tách hộ, hộ khẩu lại vẫn đặt chung ở bên nhau, nào có đạo lý này. Hai người xem..."

So với Tô Cần, Lục Tư Hoa được đi học nhiều hơn mấy năm, lời nói cũng có sức thuyết phục hơn so với Tô Cần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play