Ba tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân thượng của căn cứ.
Lữ Cẩn lao ra khỏi khoang máy bay như một mũi tên chạy thẳng về phía khu B.
“Cô ấy chạy nhanh như vậy, nhưng không có thân phận xác nhận thì làm sao vào nổi cửa.” B022 vừa đẩy cáng vừa lắc đầu.
Quả nhiên Lữ Cẩn thấy không mở được thang máy, bèn quay đầu liên tục thúc giục mọi người đi nhanh lên.
Vu Minh Dung đã lâu lắm rồi không thấy một người trẻ tuổi năng động đến thế, bà ấy được một người bên cạnh dìu bước lên mở cửa thang máy: “Vào đi.”
Thẩm Diệc im lặng đi phía sau, trên tay còn ôm một chiếc máy tính, tay kia liên tục gõ bàn phím.
“Ong ong——”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT