“Mẹ ơi, cô thực sự đâm đấy à!”
Thẩm Diệc buông tay đang ôm đầu, khiếp sợ nhìn sang Lữ Cẩn bên cạnh.
Lữ Cẩn đẩy kính, vẻ mặt vô tội: “Kính xe của anh chống đạn mà, chẳng lẽ đâm chút vậy đã hỏng rồi?”
Thẩm Diệc : “Nói thì nói như vậy…”
Chu Hoài Hạ ở ghế sau đã mở cửa xe bước xuống đi thẳng tới phía sau chiếc xe tải trắng. Cô quay đầu nhìn vào trong xe, Lữ Cẩn lập tức lùi xe lại nhường đường.
“Cộc, cộc—”
Chu Hoài Hạ đứng trước cửa sổ phía sau xe tải, gõ hai tiếng rất mạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play