Tiếng súng gần trong gang tấc khiến Lữ Cẩn và Thẩm Diệc đang nằm trên mặt đất không khỏi giật mình, cơ thể theo phản xạ run lên.
Đêm tháng mười hai lạnh lẽo, nhưng mùi khói súng từ nòng súng và mùi máu tanh rõ ràng đến mức Lữ Cẩn ngửi thấy ngay lập tức.
Trong khoảnh khắc ấy, dường như cô ấy ngừng thở, đôi mắt cứng đờ, không dám nhúc nhích, như thể làm vậy sẽ không nhìn thấy Chu Hoài Hạ xảy ra chuyện.
Bên cạnh, trong lòng Thẩm Diệc cũng trầm xuống. Anh không ngờ đám người kia còn có súng trong tay, vốn dĩ nghĩ rằng có thể kéo dài thêm thời gian.
Lâu vậy rồi mà trực thăng vẫn chưa đến, từng này thời gian đủ cho trực thăng lượn được hai vòng thành phố S rồi. Bố mẹ đang làm gì vậy chứ?
Anh nghiến răng, cố gắng chống tay nâng cơ thể lên, nghiêng đầu nhìn về phía Chu Hoài Hạ.
Người đàn ông được gọi là anh Giảo vẫn đang cầm chắc súng, trước mặt là Chu Hoài Hạ đang quỳ trên hai gối, phía sau cô là một người phụ nữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT