Miêu Thải Ngọc nuốt thức ăn trong miệng xuống, trả lời cô ấy: “Miệng cậu không có vấn đề, đúng là rất nhạt, không nên nghi ngờ khẩu vị bản thân, ăn đi, ăn xong bổ sung thể lực, buổi chiều có sức làm việc.”
“Ngay cả rau tuyết trong cơm cũng nhạt.” Dưới tình huống lao động nhiệt độ cao, khẩu vị của Tiền Viên Viên đã không còn tốt như bình thường.
Miêu Thải Ngọc: “Đúng thật, rau tuyết nhà làm ngon hơn, đáng tiếc cha mẹ hiện tại không cho bọn mình nấu ăn.”
Trong đội cung cấp ba bữa cơm, trong nhà cơ bản không cần phải nấu ăn, thời tiết nóng, không riêng gì rau tuyết, rau tuyết xào cũng không dễ bảo quản.
Tiền Viên Viên biết không ăn cơm không được, thức ăn như vậy đã ăn hai ba ngày, cô cố gắng nhét cơm vào miệng: “Cuộc sống như vậy không biết khi nào mới có thể kết thúc.”
“Sắp tới còn phải bận rộn một thời gian, thu hoạch xong phải phơi nắng, tuốt lúa, sau khi thu hoạch mùa hè kết thúc còn phải trồng vụ mới, dù thế nào cũng phải bận rộn đến tháng chín.”
Địa phương bọn họ một năm thu hoạch hai lần, còn phải bận rộn một khoảng thời gian dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play