Triệu Mỹ Phượng nghe xong, mặc kệ cha của Tiết Nhị Trụ ở bên ngoài nuôi bao nhiêu bà nhỏ, có mấy đứa con, bà nhanh chóng vọt về nhà, vừa xông vào đã luôn miệng mắng chửi.
Đứa cháu nào dám trộm rau nhà bà!
Mấy người phụ nữ khác cũng vội vàng vào nhà xem có bị trộm hay không.
Miêu Thải Ngọc nhìn mẹ ruột bước đi như bay, cô cũng nhanh chóng đi theo, không khỏi thở dài, mẹ cô tắm cũng như không.
Lần chạy này không biết phải đổ bao nhiêu mồ hôi.
Sủi cảo trứng của cô còn hy vọng không đây?
Cảm giác không ổn lắm, trong thời gian ngắn nếu nhắc tới sủi cảo trứng, mẹ cô nhất định sẽ nói: Ăn ăn! Chỉ biết ăn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT