Cô mở miệng hát hai câu, giọng hát ngọt ngào dễ nghe lại vang dội, người phụ trách khen một câu không tệ, bảo cô viết tên mình và tên đại đội, nếu đậu thì ở chỗ này chờ một chút.
Không biết chữ thì dùng lời nói, cô nói, đội trưởng phụ trách báo danh ghi lại.
Miêu Thải Ngọc biết chữ, cô lựa chọn tự mình điền, điền xong lại kéo tay Tiết Hoa An, tìm anh đi qua bên cạnh nói chuyện.
Công xã bọn họ không có nhiều núi, nhưng bài sơn ca hát trong hội diễn văn nghệ rất nổi tiếng trong nước, nghe nhiều nên thuộc, ngoại trừ người dân sống ở vùng xa xôi, cách biệt với thế giới bên ngoài, người khác đều có thể ngâm nga một hai câu.
Còn nếu thật sự chưa từng nghe qua, có người phía trước làm mẫu, bọn họ cũng biết sơ qua vần điệu.
Miêu Thải Ngọc hát xong bèn kéo tay Tiết Hoa An, đặc biệt phách lối, sợ người khác không biết cô có bạn trai.
Làm như vậy có thể đuổi bớt đám ong bướm vây quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT