Anh nói xong, trên mặt Miêu Ngạn Khánh quả nhiên lộ ra nét mặt lo lắng.
Tiết Hoa An chủ động bổ sung: “Chú à, chúng ta làm việc là được, không cần đi qua đó đâu, đi qua sẽ hại thím và Thải Ngọc nghe mắng thêm vài câu.”
“Hoa Khang tới tìm cháu là cảm thấy cháu cần phải tỏ rõ thái độ trước mặt Thải Ngọc, cháu an ủi Thải Ngọc vài câu mới trở về.”
Anh nói lời này là đang an ủi chú Miêu, trên thực tế anh cũng không có an ủi Thải Ngọc bằng ngôn ngữ.
Miêu Ngạn Khánh hiểu con rể tương lai nói đúng, mình qua đó chỉ rước thêm phiền phức, nhưng ông không thể không lo lắng cho vợ con, chỉ có thể trong lúc làm việc hỏi thăm con rể tương lai vài câu.
Tiết Hoa An chỉ nhìn thấy cảnh tượng hai mẹ con ở văn phòng, đem tình huống trong văn phòng tường tận nói cho cha vợ tương lai, về phần khác, đợi cha vợ về nhà ăn cơm trưa là có thể biết.
Buổi trưa tất cả mọi người đều về nhà ăn cơm, bao gồm những người sửa đường, người nào nhà xa, không muốn chạy qua chạy lại thì buổi sáng ra ngoài mang theo lương khô, ai nhà gần đều về nhà ăn cơm, nghỉ ngơi xong lại đi làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT