“Mình là trời sinh, cậu không tu được...... Mình muốn được phân công lên núi đào măng quá.”
Đào măng là chuyện tốt, trong đầu Miêu Thải Ngọc đã xuất hiện rất nhiều cách chế biến măng.
“Trời mưa đừng hòng nghĩ đến việc đào măng.” Ai mà không muốn đi đào măng chứ, cho dù măng không thuộc về bọn họ cũng không sao, quá trình đào măng đối với Tiền Viên Viên mà nói rất vui vẻ, nhưng nếu trời mưa, cô sẽ không muốn ra ngoài làm việc nữa.
Cả người ướt sũng, rất khó chịu, cô ấy ghét nhất là thời tiết ẩm ướt.
“Chút mưa này không tính là gì, không mưa được mấy tiếng đâu.” Hiện tại bên ngoài mưa không lớn lắm.
“Cậu muốn cùng Tiết Hoa An làm việc sao?”
“Không phải, mình mới không muốn làm việc cùng một chỗ với anh ấy, mình chỉ muốn đào măng thôi, hái trái cây mình cũng rất thích, sau này kết hôn rồi thì ngày nào cũng có thể gặp mặt, ban ngày làm việc không cần suốt ngày dính cùng một chỗ, nhìn được ăn không được, không bằng không nhìn.”
“Hơn nữa mình cảm thấy nhìn anh làm việc mình sẽ đau lòng, chuyện khác có thể đau lòng nhưng cuộc sống vợ chồng không thể, chỉ cần mình không mệt mỏi thì anh cũng không thể cảm thấy mệt mỏi.”
Không nên đau lòng cho đàn ông, đau lòng cho bọn họ người bất hạnh chính là mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play