Hoa Bình vất vả mới có thể tự mình độc lập… vậy mà. Cũng tốt, nếu cô ấy tình nguyện thì có thể theo người trong nhà làm ăn.
Trình Tư Niệm: “Nếu vậy thì mở một quán ăn cũng rất tốt, buổi tối em thương lượng với Hoa Khang một chút, nếu chị Thải Ngọc thiếu tiền, tiền chúng em tiết kiệm được có thể cho chị mượn, dù sao Cam Nhỏ chưa tới ba tuổi, còn vài năm nữa mới học tiểu học, bọn em có thể tiếp tục tích góp.”
Tiền Viên Viên nhìn vẻ mặt tự tin của chị em, có chút động lòng: “Mình cũng tiết kiệm được chút tiền, có thể bỏ vào chung.”
Nên tranh thủ chưa ai mở quán ăn chiếm trước ưu thế.
Miêu Thải Ngọc: “Viên Viên, bọn mình mở quán cơm trong thành phố cũng không cần tiền của cậu, nhà cậu có hai đứa nhỏ, hơn nữa còn quyết định nhận thầu đồng ruộng, Ngô Hải Sinh không có khả năng đi theo cậu vào trong thành phố, không bằng ở nhà chuyên tâm trồng rau, nuôi thêm chút gà, cái này khẳng định kiếm nhiều tiền hơn các cậu chỉ làm ruộng.”
“Nếu bọn mình mở quán cơm trong thị trấn thì lại càng không cần tiền của cậu, cậu đến chỗ bọn mình làm việc, bọn mình trả tiền công cho cậu là được.”
“Cha mẹ chồng mình nếu quyết định tiếp nhận xưởng đậu hũ, vậy thì sau này nhà cậu thầu luôn đậu hũ trong thôn Hồng Tinh đi, cậu có thể tìm nhà mình nhập hàng, mình sẽ cho cậu ưu đãi, để cậu kiếm chút lời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT