Tiết Hoa Bình ngồi ở ghế sau xe đạp, không nói một lời, Tiết Thái Lai nói với mọi người mấy câu rồi đạp xe đi trước.
Cô dâu chú rể rời đi, Tiền Viên Viên nói với Miêu Thải Ngọc Trình Tư Niệm: “Mình nói tại sao Hoa Bình còn chưa khóc, thì ra là đang chịu đựng, người có tính cách như cậu ấy sao có thể không khóc, lúc mình kết hôn cũng sắp khóc chết rồi.”
“Hai người các cậu không tính, một người ở nhà mẹ đẻ sống không tốt, một người nhà chồng nhà mẹ đẻ không đến năm trăm mét, cười cũng không kịp, đừng nói là khóc.”
Trình Tư Niệm: “Không đến mức cười, trong lòng em vẫn rất phiền muộn, phiền muộn bản thân sắp bước vào giai đoạn mới của cuộc đời, sau khi kết hôn là người lớn chân chính.”
Tiền Viên Viên: “Chị có thể hiểu được tâm trạng này, Bánh Bao Đậu sắp hai tuổi rồi, chị đã quen với thân phận làm mẹ, trước khi kết hôn chị còn rất sợ kết hôn, rất sợ sinh con, bây giờ chỉ hy vọng thời gian trôi qua chậm một chút, Bánh Bao Đậu lớn chậm một chút.”
Miêu Thải Ngọc: “Nếu trong nhà có con một hai tuổi, mình vẫn hy vọng thời gian trôi qua nhanh một chút, chờ con học tiểu học có thể làm việc nhà, thời gian trôi qua chậm hơn.”
Con cái trước khi học tiểu học đều rất cực khổ cha mẹ, học tiểu học cũng không nhất định bớt lo, không phải có câu: ‘Bảy tám tuổi, chó cũng ngại’ sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play