Không riêng gì Viên Viên và chồng mệt mỏi, cha mẹ và các anh chị em cũng rất mệt mỏi.
Nghe cô ấy có ý định về nhà, Miêu Thải Ngọc rốt cục có thể nói ra lời trong lòng: “Ở nhà mẹ đẻ làm gì thoải mái bằng ở nhà chồng, cậu trở về da mặt dày một chút, chờ Bánh Bao Đậu đủ tháng thì đi làm việc, trước khi thằng bé đầy tháng mà có người bắt cậu đi làm, cậu cứ tỏ thái độ với bọn họ, đợi mấy người đội trưởng hội phụ nữ tới thì cậu cứ giả bộ mình còn rất mệt là được.”
Nói thật, nếu Ngô Hải Sinh không xứng đáng với Viên Viên, Miêu Thải Ngọc khẳng định không đề nghị Viên Viên trở về nhà chồng, nhưng Ngô Hải Sinh cũng không làm sai cái gì, cho nên về nhà ở càng thoải mái.
“Đúng vậy, có con rồi, dù ở đâu cũng không yên tĩnh được, không bằng về nhà mình.”
“Mình về nhà ăn cơm đây.”
“Ừ, cậu đi trước đi.”
Sau khi Miêu Thải Ngọc rời đi, Tiền Viên Viên gọi chồng tới, sau khi chồng vào phòng, cô ấy đưa thịt kho tàu đựng trong tô nhỏ cho anh: “Thịt kho tàu Thải Ngọc mời em ăn, ăn ngon lắm, anh ăn mấy miếng rồi chia một chén nhỏ cho cha mẹ, lát nữa anh đưa em và con về nhà nhé, cũng chia cho cha mẹ chúng ta một chén nhỏ, còn lại chúng ta ăn chung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play