“Thị trấn nhỏ này của chúng ta là nơi lạc hậu nhất toàn tỉnh, cho dù là lãnh đạo lớn của nhà máy thực phẩm cũng chưa chắc được người thành phố coi trọng, càng đừng nói là lãnh đạo nhỏ.”
“Hai ngày trước chị đã nói chuyện với Hoa Bình rất nhiều, bảo em ấy cảnh giác một chút, tuyệt đối đừng bị đối phương ảnh hưởng đến năng lực suy nghĩ, ở ngoài vẫn còn nhiều người tốt hơn.”
“Nếu đối phương hay khoe khoang bản lĩnh của mình trước mặt em ấy, em ấy không cần cân nhắc chọn anh ta làm đối tượng nữa.”
Ở đây chỉ có hai người phụ nữ, Trình Tư Niệm hồi lâu không mở miệng nói chuyện, Miêu Thải Ngọc nói ra quan điểm của mình, cô ấy cũng rất muốn nói: “Đàn ông thích khoác lác rất đáng ghét.”
“Đúng vậy, mấu chốt là Hoa Bình chưa gặp qua nhiều người khác giới, cha và các anh em nhà mình tính cách đều rất bình thường, chỉ sợ em ấy gặp phải người có tính cách khác, bị đối phương khoác lác hù dọa, càng ngày càng tự ti.”
Miêu Thiêm Minh: “Chị, em và Thiêm Lượng không bình thường sao?”
“Hai đứa à, hai người ngoại trừ có chút nhát gan ra thì tóm lại cũng coi như bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play