“Mình liền nói mình sẽ không chết đói, mình sẽ lén về nhà trộm đồ ăn, nếu không trộm được thì sẽ chạy qua mách bà ngoại, bà ngoại mình tư tưởng tiến bộ hơn mẹ mình nhiều, mình sẽ nhờ bà ngoại dạy bảo mẹ.”
“Mình biết là mẹ nói đùa, cho dù có thật sự ghét bỏ mình cũng sẽ không để mình chết đói, tình hình của Hoa Bình tốt hơn mình nhiều, không kết hôn cũng sẽ không bị mắng.”
Tiết Hoa Bình nói: “Mẹ mình từng nói bà ấy không có khả năng ở bên mình suốt đời, bà sẽ đi sớm hơn mình, bảo mình tìm một chỗ dựa tốt, nếu mẹ nghĩ như vậy thì mình sẽ nghe lời bà, nhưng mình không muốn sống xa mẹ, mình muốn sau khi kết hôn vẫn có thể tranh thủ lúc rảnh về nhà thăm mẹ.”
Không phải cô ấy không yêu cha mình, chỉ là trong ấn tượng của Tiết Hoa Bình, cha luôn bề bộn nhiều việc, từ nhỏ đến lớn cô ấy đều ở bên cạnh mẹ, cho nên càng yêu mẹ hơn.
Mặc dù Miêu Thải Ngọc và Tiết Hoa Bình là hai tính cách khác nhau, nhưng quan điểm về chuyện của cha mẹ lại giống nhau một cách thần kỳ: “Chúng ta không giống Viên Viên, Viên Viên mà lập gia đình, quanh năm suốt tháng cũng không gặp được cha mẹ mấy lần.”
“Cũng không phải, ngày họp chợ mình sẽ về thăm nhà mà, mặc dù đường tới chợ cũng xa hơn...Ài, mình không còn cơ hội gả cho người thành phố rồi.” Giọng nói của Tiền Viên Viên có chút tiếc nuối, cô ấy vẫn muốn trở thành người thành phố.
Tiết Hoa Bình nói lập gia đình không nên gả quá xa, cho nên đã loại trừ luôn thị trấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play