Mỗi lần anh gọi như vậy đều khiến Bùi Như Niệm có cảm giác như cô trở về lúc mười tám tuổi, giống như giữa họ không hề có bất kỳ khoảng cách nào, và Khanh Khả Ngôn cũng trở về là một cậu thiếu niên mà cô vẫn luôn theo đuổi.
“Hôm nay tôi…” Bùi Như Niệm vô thức kéo cái gối Pikachu bên cạnh qua ôm chặt lấy, rồi chậm rãi kể lại những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay.
“Sau khi nhận được tin nhắn của anh tôi đã cố gắng hết sức tránh xa anh ta, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.” Bùi Như Niệm uể oải gục đầu xuống, nửa khuôn mặt của cô vùi sâu vào cái gối ôm: “Cách tôi xử lý vấn đề tệ quá, không khéo léo chút nào.”
“Em làm rất tốt.” Khanh Khả Ngôn nhìn cô qua kính chiếu hậu: “Lúc trước anh bảo em làm gì còn nhớ không?”
“Ghi âm sao? Tôi có ghi lại đây.” Bùi Như Niệm lấy một chiếc bút ghi âm trong túi xách ra.
Từ sau khi Khanh Khả Ngôn dặn cô đã chuẩn bị một cây bút ghi âm để sẵn trong túi, không ngờ nó lại có ích nhanh như vậy.
“Tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play