Lúc tám giờ ba mươi lăm phút, Khanh Khả Ngôn được làn đạn gọi vô số lần cuối cùng cũng xuất hiện.
Hiển nhiên anh rất coi trọng buổi gặp mặt hôm nay, còn tạo hình riêng, mặc một chiếc sơ mi màu xanh dương đậm, không quá nổi cũng không quá trầm. Anh trang điểm và làm tóc rất chi tinh tế, xuống xe quẹo phải là có thể bước thẳng lên thảm đỏ.
Trong ngực anh đang ôm một bó hoa hồng, thoáng một cái bắn trúng vào vô số trái tim thiếu nữ, họ chỉ hận không thể chui vào màn hình chạy nước rút trăm mét đến ôm chầm lấy Khanh Khả Ngôn.
Bùi Như Niệm nhìn thấy Khanh Khả Ngôn, bằng mắt thường là có thể nhìn thấy sự cẩn trọng của anh, ngay cả lúc nhận hoa hồng cũng không dám dựa vào quá gần, như thể hai người cách nhau cả dải ngân hà.
Khanh Khả Ngôn đưa hoa hồng cho cô, rồi lại nhận lấy thêm một cái hộp lớn từ tay của điều tiết trường quay.
"Quà tân hôn." Khanh Khả Ngôn mở hộp quà, bên trong là một một bức tranh hai chiều rực rỡ.
Hai mặt trái phải của vải vẽ tranh được trang trí bằng những ngôi sao hoàn toàn khác nhau.
Hình dạng khác nhau nhưng lại tráng lệ và lộng lẫy như nhau.
Bùi Như Niệm nhận quà, cúi đầu nơm nớp lo sợ với anh: "Cảm ơn thầy Khanh."
Khanh Khả Ngôn hỏi: "Em có thể hiểu được bức tranh này không?"
Bùi Như Niệm quan sát bức tranh hai mặt, trả lời một cách vô định: "Là những ngôi sao ư?"
"Đúng." Khanh Khả Ngôn chỉ vào mặt tranh chính và nói: "Này là do một nhà thiên văn học chụp được đấy, là vũ trụ vào ngày sinh của em."
Sau đó anh lật bức tranh lại: "Đây là vũ trụ vào ngày sinh của anh, có thể mời em ký tên được không?"
"Woa...” Quần chúng vây xem bắt đầu ồn ào.
Bình thường, chỉ những người khác tìm Khanh Khả Ngôn xin chữ ký, anh chưa từng xin chữ ký ai.
"Được." Bùi Như Niệm sợ phá hư cuộn tranh, cô viết tên rất cẩn thận.
Đợi khi cô ký xong, Khanh Khả Ngôn lấy bút của cô ký tên mình lên mặt chính tượng trưng cho "vũ trụ của Bùi Như Niệm".
"Bây giờ, chúng ta đều để lại dấu vết của riêng mình trong vũ trụ của người kia." Khanh Khả Ngôn thu bút và nhìn thẳng vào cô: "Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta kết hôn, em có thể đổi giọng..."
Khanh Khả Ngôn ngưng vài giây, giọng điệu vừa dịu dàng vừa chìm đắm mà kêu: "... Bà xã."
Bùi Như Niệm cảm giác như điện giật, cả người đắm chìm trong mộng ảo không chân thực. Mất vỏn vẹn hai mươi giây chuẩn bị cô mới phản ứng lại bằng âm thanh yếu ớt nhẹ nhàng của mình: "Ông, ông xã."
Những người xung quanh cũng không kịp phản ứng, họ chỉ chăm chú nhìn vào Khanh Khả Ngôn và nghe được anh "ừ" một tiếng.
"Có lẽ em nên tặng quà cho anh rồi." Khanh Khả Ngôn vươn tay ra với cô.
"Ngại quá, xém chút em quên mất." Bùi Như Niệm móc phần quà đã chuẩn bị sẵn từ trong túi ra.
Cô lấy quà của mình ra, làn đạn trên kênh livestream lúc này nổ tung vài lần.
[120 đâu? Tôi bị tiểu đường rồi, tôi bị hai người bọn họ ngọt cho chết.]
[Này so ra còn bổ mắt hơn cả phim thần tượng. Ngọt chết tôi rồi!]
[Trước khi xem livestream, tôi còn khẳng định rằng Bùi Như Niệm sẽ trục lợi từ chồng tôi. Bây giờ thì... ngọt chết tôi!]
[Ai nói sếp Ngôn lạnh lùng sắt thép đâu? Ai nói anh ấy không biết yêu đâu? Khanh Khả Ngôn còn sáng sủa hơn nhiều người khác đó!]
[Khanh Khả Ngôn ai ai cũng rõ rồi đó, chẳng qua là bao nhiêu lãng mạn từ khi debut tới bây giờ đều dành hết cho Bùi Như Niệm.]
[Tự tin rằng đó là số lãng mạn từ khi sinh ra đến giờ.]
[Chỉ có mình tôi tò mò Bùi Như Niệm chuẩn bị quà gì thôi sao? Cảm giác món quà kia của sếp Ngôn rất khó để lấn áp được.]
[+1, hãy để tên của anh lưu lại trong vũ trụ của em, tôi có chết cũng không tưởng tượng được sự lãng mạn như vậy.]
[Ha ha ha, kinh doanh CP thì có gì hay để gặm*? Nếu quà Bùi Như Niệm chuẩn bị kém hơn của chồng tôi, tôi sẽ lập tức nhắn tin riêng mắng chửi cô ta.]
* gặm hay gặm CP: từ lóng, miêu tả trạng thái hưng phấn của fan khi cặp đôi họ yêu quý có những hành động ngọt ngào khiến họ thích thú.
[Chính xác, cọ nhiệt sếp Ngôn mà không chuẩn bị quà cáp cho hợp lý, bà đây sẽ hỏi thăm ân cần tổ tông nhà cô ta.]
Một nhóm người cùng ủng hộ.
Bùi Như Niệm mở túi, móc ra một hộp quà sô-cô-la được chuẩn bị sẵn.
Lúc đưa cho Khanh Khả Ngôn, cô không dám đối mặt với anh, ngón tay cô cũng run rẩy nhè nhẹ.
Nhân viên chịu trách nhiệm quay Bùi Như Niệm biết rõ cô chuẩn bị quà gì, bọn họ đang rối rít để lộ ra biểu cảm đau khổ "không đành lòng nhìn thẳng".
Người vào xem livestream đã đạt kỷ lục đến mười triệu người, lần này Bùi Như Niệm xong rồi.
Fan của Khanh Khả Ngôn mỗi người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ khiến cô không lăn lộn nổi trong giới giải trí này rồi.
Phải biết rằng cô ghép CP cùng với Khanh Khả Ngôn đã tính vào kiểu hút máu cọ nhiệt rồi, phần lớn fan chưa mắng chửi cô vì đơn giản muốn giúp đỡ kẻ nghèo, định quan sát thêm một nữa lúc xem sao đã.
Hiện tại, Khanh Khả Ngôn để tâm chuẩn bị quà như vậy, nếu Bùi Như Niệm không đưa ra được thành ý ngang bằng, vậy nội trong hôm nay cô sẽ được fan của đỉnh lưu cho hưởng đủ hết mọi đãi ngộ của "thế giới ngầm internet".
Rồi nhìn lại xem Bùi Như Niệm chuẩn bị quà gì đây?
Là một hộp sô-cô-la thủ công!
Học sinh cấp ba thời này không được yêu đương sớm rồi mà, thật sự nghĩ tới đã thấy hít thở không thông.
Quả nhiên, khi người xem nhìn thấy được phần quà mà Bùi Như Niệm chuẩn bị thì nháo nhào cào phím châm biếm cô.
Khách sáo hơn một chút thì là quỳ xin Khanh Khả Ngôn hãy rút khỏi chương trình, đừng làm túi máu cho người khác hút nữa. Có fan kích động lôi thẳng tên tuổi danh tính Bùi Như Niệm ra để xỉ vả, liên tục spam tiêu cực, nhân viên quản lý không kịp chặn.
Cũng khó trách sao fan Khanh Khả Ngôn phẫn nộ, hai phần quà đối lập của hai người, ngay cả mấy nhân viên quay chụp có hảo cảm với Bùi Như Niệm còn cảm thấy hơi quá đáng,
Coi như tham gia "Hôn nhân mô phỏng" là bị cưỡng ép, gặp dịp thì chơi đi, nhưng đã đến rồi thì ít nhất cũng phải chuyên nghiệp một chút chứ?
Nhìn toàn trường quay, chỉ có Khanh Khả Ngôn không để lộ ra biểu cảm chê trách gì, thậm chí còn có vẻ... hưng phấn.
"Cảm ơn." Khanh Khả Ngôn nhận lấy bằng hai tay: "Anh có thể mở ra bây giờ luôn không?"
Tai Bùi Như Niệm đỏ lên, cô gật đầu nhẹ: "Có thể."
"Cái đó, thầy Khanh..." VJ tuyệt vọng. Lúc mở livestream, anh ta đã muốn treo đầu dê bán thịt chó. Cười chết, vốn không có cơ hội mà.
Dưới cái nhìn chăm chú của hàng chục triệu người, Khanh Khả Ngôn kéo nơ con bướm trên gói quà, mở lớp ngoài của hộp sô-cô-la.
Lớp ngoài được mở ra, bên trong là tám miếng sô-cô-la được sắp xếp chỉnh tề.
Ánh mắt của quay phim sáng rực lên, nhắm ống kính ngay cái hộp, làn đạn đồng loạt chửi thề.
[Con mẹ nó, ai nói cho tôi biết đây là sô-cô-la thủ công đấy à?]
[Nhắc lại định nghĩa thủ công.]
[Vãi thật, sao cô ấy có thể khắc sô-cô-la thành một nhân vật do sếp Ngôn thủ vai vậy? Fan Ngôn rơi lệ... Có tâm quá đi! Chị gái à có thể cầu một cái tương tự không?]
[Cảm ơn người chị em lầu trên đã nhắc, tôi còn tưởng là vẽ cơ đấy, nhìn kỹ thì đúng là khắc thật.]
[Chuyên nghiệp, cái này người ta gọi là điêu khắc đấy.]
[Điêu khắc trâu bò thật, bất kể nói thế nào thì đây cũng là một món quà có tâm.]
[Vừa rồi ai chửi Bùi Như Niệm đâu? Đừng có lặng thinh thế chứ, bước hai bước ra đây đi.]
[Vừa rồi tôi đã chửi mắng Bùi Như Niệm, thật xin lỗi, đó chỉ là sự bày tỏ cá nhân thôi. Tôi đồng ý cho cô cộng tác cùng với sếp Ngôn.]
[Làn đạn còn lăn tăn cái gì thế? CP ngọt như này, đều để hết cho tôi gặm đi!]
Khanh Khả Ngôn còn nghĩ là Bùi Như Niệm sẽ chuẩn bị sô-cô-la thủ công trên ý nghĩa truyền thống cho anh, đến khi mở ra mới phát hiện đó là các tác phẩm tiêu biểu từ khi debut đến nay của anh.