Là người ngoài cuộc, Bùi Như Niệm còn cảm thấy tuyệt vọng và nghẹn khuất, huống chi là tự bản thân Thiến Thiến.
Cảnh sát cũng không còn lựa chọn nào khác, tình huống hiện tại của nhà bọn họ thuộc về loại bất hòa trong gia đình, các bộ phận liên quan cũng không thể can thiệp quá nhiều. Mẹ ruột của Thiến Thiến đã qua đời, cô bé cũng không còn người giám hộ nào khác.
Trước khi đủ tuổi trưởng thành, phỏng chừng vẫn phải chịu đựng cuộc sống như thế này.
Mấy anh cảnh sát đó chỉ có thể dặn dò lại Thiến Thiến, sau này nếu có chuyện tương tự xảy ra, phải báo ngay kịp thời với Liên hiệp phụ nữ hoặc cảnh sát, đồng thời nhắc nhở hai vợ chồng phải đối xử tử tế với đứa nhỏ.
Hai vợ chồng mặt ngoài thì ậm ừ đồng ý với thái độ miễn cưỡng lấy lệ có thể quan sát được bằng mắt thường. Từ ánh mắt oán độc khi nhìn Thiến Thiến của người phụ nữ kia, có thể đoán sau khi cảnh sát rời đi sự việc sẽ càng thậm tệ hơn, thậm chí sẽ không cho Thiến Thiến có cơ hội để báo cảnh sát.
"Chờ đã." Khanh Khả Ngôn tiến lên hai bước, ngăn vị cảnh sát đang chuẩn bị rời đi, vạch trần đúng tim đen: "Mua bán thiếu nữ vị thành niên không còn tính là bất hòa trong gia đình nữa đúng không?"
"Cái gì? Đó là hành vi phạm pháp!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT