Bùi Như Niệm cảm thấy bầu không khí có hơi nặng nề bèn nhanh chóng giải vây: "Đừng nói như vậy, nếu không có con thì có lẽ nam chính đã không bỏ đi."
Đạo diễn cười hớn hở, đỉnh đạc mà nói: "Hắn ta đi thì càng tốt! Ngày nào cũng đòi chú sửa kịch bản, chú chịu đủ rồi!"
Bùi Như Niệm cũng cười theo: “Cảm ơn chú vì lúc đó đã sẵn lòng đứng về phía con.”
“Không cần phải cảm ơn, tụi chú quay phim biết rõ các diễn viên thấp bé đều không dễ dàng gì. Phải nhận đủ mọi cái nhìn, còn phải chịu cực nữa. Chú nóng tính thì con cũng biết rồi đấy, không lý trí. Từ khi con đến thử vai chú đã cảm thấy "cô bé này diễn rất tốt, sao lại không nổi tiếng chứ?"" Ngô Toàn thở dài, tiếp tục nói: “Thật ra cũng vì chú quá nóng tính mà mất lý trí, không suy nghĩ đến hậu quả, rước thêm phiền toái cho đoàn phim. Nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại thì chú vẫn sẽ làm như vậy.”
Bùi Như Niệm nghe ông ấy nói xong thì càng cảm động hơn.
Quả thật, giới giải trí có quá nhiều điều không công bằng, chính cô cũng đã chịu đựng rất nhiều ánh mắt lạnh nhạt trên suốt hành trình của mình.
Cho nên, sự ấm áp trong cái lạnh giá ấy lại càng trân quý hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT