Bạch Du đứng dậy, gọi một tiếng: "Ông nội!"
Ông Giang nghe thấy tiếng cô thì nhìn về phía cô mà cười tít mắt, dáng vẻ hiền từ như thể đang nói: "Cháu ngoan, ông nội phải đi rồi, sau này Giang Lâm phải nhờ cháu chăm sóc rồi."
Khi đang liếc nhìn cô nhưng ông Giang không dừng lại mà vẫn bước về phía trước, dường như ông ấy đang vội đi gặp ai đó.
Bạch Du nhìn theo bóng lưng ông Giang, miệng mở ra chừng mấy lần nhưng không nói nên lời, thế là cô lại gọi một tiếng: "Ông nội!"
Giang Lâm cảm thấy Bạch Du dựa vào vai mình dường như nói gì đó nhưng anh không nghe rõ, cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện không biết từ lúc nào cô đã ngủ thiếp đi, hai má ửng hồng, anh lại sờ trán cô.
May mà không sốt.
Anh cởi chiếc áo khoác quân đội trên người ra rồi đắp lên người cô, sau đó cô dựa vào lòng mình để ngủ thoải mái hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT