Lại còn đặt tên là nhà máy đồ cẩn xà-cừ số một đảo Quỳnh Châu nữa chứ, đến đứa trẻ ba tuổi cũng nhìn thấy ý đồ trong đó, rõ ràng là muốn đạp bọn họ xuống mà, quá hèn hạ!
Sắc mặt thợ cả Ngũ, Triệu Kí Thu và Hạ Hải Sinh cũng rất khó coi.
Thợ cả Ngũ: "Bí thư Âu Dương, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Có nên báo với đồng chí Bạch một tiếng không?"
Đôi mày của Âu Dương Văn Khiên nhíu chặt tưởng chừng có thể kẹp chết một con ruồi, anh ta suy nghĩ một lát mới trả lời: "Chuyện này chắc chắn phải báo với đồng chí Bạch để cô ấy nắm được ình hình, còn về hành động tiếp theo, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên lấy tĩnh chế động."
Nguyên nhân của chuyện nảy phải nói từ việc nhặt vỏ sò.
Khi Công xã Phi Ngư mới thành lập một nhà máy điêu khắc vỏ sò, các công xã khác chẳng hề quan tâm. Một là vì quy mô nhà máy quá nhỏ, cộng cả bí thư Âu Dương cũng chỉ có hai mươi người, so với các nhà máy khác có đến hàng trăm người thì nhà máy của họ chỉ như miếng thịt ruồi. Tuy cũng là thịt nhưng lại quá ít, chẳng được mấy giá trị dinh dưỡng.
Ai ngờ Bạch Du quá tài giỏi, không những ký được hợp đồng với cửa hàng Hữu Nghị mà còn được duyệt đơn xin tham dự Hội chợ Quảng khiến các công xã khác đỏ mắt ghen tị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play