Bài báo này chính là do cô ấy phỏng vấn mà viết ra!
Hơn nữa doanh số tòa soạn Tân Hoa của họ luôn bị báo thường ngày Tỉnh Thành và báo thường ngày Nhân Dân đè bẹp, họ đã nghĩ đủ mọi cách nhưng vẫn không có hiệu quả mấy, không ngờ lần này lại nhờ một bài báo mà tăng doanh số.
Dưới tình huống này thì sao cô có thể giữ bình tĩnh được chứ, cô không chạy ra ngoài cửa đốt pháo ăn mừng đã là kiềm chế lắm rồi đó!
Chủ nhiệm Hoa lắc đầu, cười nói: “Nghe được, chiều nay cha đã biết tin doanh số tăng rồi, lần này cũng coi như mèo mù vớ cá rán, để con lập được chút thành tích, nhưng con cũng không thể vì vậy mà kiêu ngạo…”
Hoa Dung Dung không nhịn được ngắt ngang lời của cha cô ấy: “Gì mà mèo mù vớ cá rán. Cha, cha nói chuyện khó nghe quá, hiếm khi con làm ra thành tích, cha khen con một chút được không? Sao nhất định phải nói lời khó nghe như vậy chứ?”
Cô ấy không hiểu nổi, rõ ràng cô ấy đã rất cố gắng và nghiêm túc mới đạt được những thành tích này, cha không khen cô ấy cũng thôi đi, còn toàn nói những lời làm mất hứng.
Không chỉ có như vậy, từ nhỏ tới lớn đều là như vậy, mỗi lần người khác khen cô ấy thì cha mẹ cô đều phải hạ thấp cô ấy một bậc, có phải như vậy mới thể hiện được sự khiêm tốn không, chẳng lẽ không thể thoải mái cảm ơn lời khen của người khác sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play