Bạch Du liếc nhìn tờ báo: “Trước khi tôi giải thích, tôi có thể hỏi xem là thư ký định xử lý tôi như thế nào không?”
Thư ký Trịnh nhìn cô chăm chú: “Ngày hôm qua chúng tôi đã mở một cuộc họp hội đồng về chuyện của cô, nhưng người ủng hộ cô thì bảo tôi khen ngợi cô, người phản đối cô thì bảo tôi hãy làm thông báo và phê bình cô.”
Quả nhiên gừng càng già càng cay.
Lời thư ký Trịnh nói tựa như đã nói nhưng cũng hệt như chưa nói gì.
Bạch Du: “Khen ngợi hay không khen ngợi không quan trọng, nhưng thông báo phê bình thì thứ cho tôi không thể chấp nhận được.”
Thư ký Trịnh: “Tại sao?”
Bạch Du: “Thứ nhất, trường không có bất kỳ nội quy hay quy định nào nói rõ rằng tôi không thể thành lập công xưởng, điều này nói rõ tôi không hề vi phạm quy định, không vi phạm quy định thì tại sao phải thông báo phê bình? Thứ hai, tôi có tự tin là tôi sẽ không ảnh hưởng đến học tập, nếu thành tích thi giữa kỳ hoặc cuối kỳ của tôi bị hạ xuống rõ ràng, đến lúc đó tôi có thể chấp nhận bất kỳ phê bình nào, một điểm cuối cùng là tôi thấy chuyện tôi làm bây giờ không chỉ có lợi cho dân, mà còn rất có lợi với trường chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play