Đương nhiên nhà chị Lôi là ngoại lệ, chưa nói đến những người khác, trước khi Bạch Du trở lại đảo Quỳnh Châu, vì Giang Lâm đang đi làm nhiệm vụ, chị Lôi không nói gì mà đã chủ động giúp dọn phòng.
Nhưng chị Lôi chẳng hề phàn nàn gì cả, thay vào đó bọn họ lại oán trách đủ điều.
Hơn nữa, sau khi nghe nói học việc một tháng mà chả có một đồng lương, mọi người thậm chí còn không có suy nghĩ gì về cái gọi là công việc này.
Bọn họ càng nghĩ càng thấy mất mặt.
Nhưng có một ngoại lệ, đó chính là người phụ nữ không ưa Bạch Du kia, chỉ thấy cô ta cong môi nói: “Cũng không thể nói như vậy, đồng chí Bạch cũng nên hỏi chúng tôi một tiếng chứ? Không hỏi thì sao biết được chúng tôi không biết chạm khắc và thiết kế, hơn nữa, Phùng Chiêu Đệ cũng đâu biết điêu khắc hay thiết kế, sao cô ta có thể vào xưởng được?”
Vừa dứt lời, chị Lôi liền chạy tới chỗ cô ta: “Vậy thì bây giờ tôi hỏi cô, cô có biết chạm khắc hay thiết kế không, hay là định chết già ở đảo Quỳnh Châu này?”
Người phụ nữ nghẹn ngào không nói nên lời: “...Tôi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT