Mã Tái Nam nhanh chóng tỉnh táo lại rồi gật đầu: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ không nói cho ai biết, cả người nhà tôi cũng không nói!”
Tuy mẹ cô ấy không thích khoe khoang nhưng tính tình lại quá mềm yếu, nếu bị người ta truy hỏi thì cô ấy cũng sẽ không kìm nổi mà nói ra, bởi vậy có rất nhiều chuyện cô ấy không dám nói với mẹ.
Về phần ba cô em gái, cô ấy cũng không dám nói với chúng, sợ chúng nó còn nhỏ sẽ không quản được cái miệng của mình.
Bạch Du vừa mở cửa sắt, hai chú chó Bánh Khoai Tây và Kim Nguyên Bảo liền lao tới, liên tiếp nằm đè lên người Bạch Du, miệng sủa “gâu gâu”, cái đuôi vẫy như muốn biến thành cánh quạt.
Bởi vì trong nhà vẫn còn giấu rất nhiều châu báu và vàng bạc, hơn nữa cũng không tiện mang chó về, cho nên Bạch Du không đưa chúng về đảo Quỳnh Châu mà chỉ đào một cái ổ chó bí mật trên tường, để chúng nó và Kem qua nhà họ Ngụy ăn.
Vốn dĩ cô muốn đưa tiền cho nhà họ Ngụy để nuôi giúp, nhưng vợ chồng Nguỵ Hán Nghị nhất quyết không chịu nhận gì, nên lần này cô về đã mang theo rất nhiều hải sản, định lát nữa sẽ đưa cho họ thay lời cảm ơn.
Sau một thời gian dài không gặp chủ, Bánh Khoai Tây và Kim Nguyên Bảo vừa phấn khích vừa tủi thân, không hề nhận ra Mã Tái Nam đứng bên cạnh đang sợ tới mức không dám thở mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT