Cô nhóc không kịp chờ cầm ớt da cọp khoe khoang thành quả lao động của mình với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ nhìn này, là do con hái đó.”
Bạch Du sờ khuôn mặt nhỏ của cô bé, khen khợi không chút keo kiệt: “Bé con giỏi quá!”
Nói xong cô nhìn thấy Niệm Niệm nhìn mình với vẻ mặt tràn đầy mong đợi, cô vội vàng khen Niệm Niệm. Hai chị em được khen tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, trông vô cùng đáng yêu.
Ớt da cọp phát triển rất tốt, kích cỡ lớn, xanh biếc mềm mại, vừa nhìn đã muốn ăn, Bạch Du quyết định tối làm món thịt nhồi ớt da cọp.
Ít khi không cần phải ra ngoài, ngoài làm bạn với người nhà, Bạch Du cầm sách lên bắt đầu ôn tập, sự nghiệp quan trọng, việc học cũng quan trọng giống như vậy, cô không muốn mình vì bận chuyện công việc mà bỏ quên việc học.
Mặc dù Âu Dương Văn Khiên không được coi là một cấp trên quyết đoán nhưng chỉ cần là việc mà anh ta đã đồng ý thì anh ta sẽ cố gắng làm thật tốt, chỉ trong một ngày, anh ta đã kiếm được nhà ở cho thợ cả Ngũ và thím Triệu.
Nhà ở là một căn nhà của xã viên họ Thành ở công xã nhân dân, căn nhà chỉ còn một bà cụ ở mà thôi, đứa con duy nhất tham gia vào quân đội, nghe nói gần đây con trai của bà ấy lập công được thăng làm Đại đội trưởng, còn chuẩn bị cưới vợ sinh con ở quân đội nên muốn đón mẹ già ở quê nhà vào quân đội sống yên vui sung sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play