Đến cả Cao Thắng Nam còn nói: “Cậu tha thứ cho bọn họ dễ dàng như vậy à? Bọn họ nói cậu như vậy mà cậu còn xin cho bọn họ như thế có phải quá dễ dàng cho bọn họ hay không?”
Đến cả Trịnh Linh Linh cũng gật đầu đồng ý: “Đúng, nếu đổi lại là tớ thì tớ cũng không thể nào bao dung như thế được. Dù sao những lời bọn họ nói cũng vô cùng quá đáng, hơn nữa cho tới khi gặp cảnh sát, tớ vẫn chưa thấy bọn họ có chút hối hận nào cả.”
Đối mặt với những ý kiến trái chiều, Bạch Du chỉ nói: “Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.”
Thật ra không phải là cô rộng lượng, cũng không phải thánh mẫu mà chỉ không muốn bản thân đi gây thù chuốc oán khắp nơi thôi.
Nếu bắt bọn họ kiểm điểm toàn trường như thế, nhìn bọn họ rơi vào cảnh khốn cùng như chó rơi xuống nước ấy đúng là có chút sảng khoái nhưng lại không hề có chút điểm tốt nào với cô.
Tục ngữ có câu “Chó cùng rứt giậu” Cô không thể đảm bảo rằng sau này bốn người này có khi nào sẽ đẩy hết trách nhiệm lên người cô, cũng không ai biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì.
Huống hồ bọn họ cũng không phải là người cầm đầu đằng sau chuyện này. Người khởi xướng là Lâm Lam Phương, hùa vào là Chu Thúy Hoa. Chỉ cần hai người này bị trừng phạt là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT