Đây không giống chút quà nhỏ gì cả.
Bạch Du: "Tôi chỉ nhận trái cây, những thứ khác hai người mang về đi, hôm nay dù là ai thì cũng sẽ ra tay giúp đỡ."
Tập Hiểu Đông mỉm cười gật đầu: "Đồng chí Bạch là người thẳng thắn, thực ra lần này chúng tôi đến đây còn có một chuyện..."
Ngay lúc này, Tạ Thừa đột nhiên chạy ra từ bên trong: "Dì cả, dượng!"
Bạch du liếc nhìn Tạ Thừa rồi lại nhìn Tập Hiểu Đông trước mặt, cuối cùng cũng hiểu được cảm giác quen thuộc vừa rồi đến từ đâu.
Ngô Hiếu Nghi nghe thấy tiếng gọi ngọng nghịu, vừa quay người đã bị một thân hình nhỏ nhắn mềm mại đâm vào người, cô ta cúi đầu nhìn đứa nhỏ đang ôm mình, ngạc nhiên nói: "Cháu… Cháu là Thừa Thừa?"
Tạ Thừa ngẩng cái đầu nhỏ lên, gật đầu: "Dì cả, cháu là Thừa Thừa, nhưng bây giờ cháu đã lớn rồi, không phải còn bé, sau này dì đừng gọi cháu là Thừa Thừa nữa, có thể gọi tên của cháu: Tạ Thừa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT