Mới nãy cô cảm thấy dưới tầng có gì đó khác lạ nên cô đã bế Tiểu Thư Thư sang phòng sách ở ngay bên cạnh trước, sau đó dặn Bánh Khoai Tây và Kem trông chừng cô chủ nhỏ cho tốt, sau đó thì khóa trái cửa rồi đi tới phòng ngủ mà chờ.”
Cô không định liều mạng với Lâu Mạn Lệ làm gì cả. Loại người điên kiểu này thì cách xử lý tốt nhất chính là đưa cô ta đi lao động cải tạo ở nông trường thì hơn.
Lâu Mạn Lệ nghe thấy Bạch Du bảo đi báo án thì vô cùng tức giận, bắt đầu chửi liến thoắng: “Mày nhìn lại mày đi, mày tâm tư ác độc như thế bảo sao không sinh được con trai! Nếu như con gái mày biết mày từng yêu đương với chính chú của nó thì không biết nó có thể sĩ diện vì người mẹ như mày không? À tao quên, mẹ là đĩ thì sau này con gái lớn lên cũng đĩ đượi không kém. Nói không chừng nó còn học theo mày mà làm vợ anh em nhà người ta đấy!”
Đến mức này thì không thể nào nhẫn nhịn được nữa.
Mắng cô thì cũng được đi, nhưng mắng con gái cô thì không được.
Sắc mặt Bạch Du ngay lập tức đen lại. Cô đang tính mở miệng phản kích lại thì tiếng khóc của Tiểu Thư Thư vang lên trong phòng sách.
Bình thường con bé rất ít khóc, chỉ khi nào đói hoặc muốn bế muốn ôm mới hậm hừ hai ba tiếng. Còn không thì cô bé sẽ ăn no rồi ngủ, ngủ chán rồi dậy ăn, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta đau lòng. Đến cả bà Bạch cũng xúc động bảo đứa nhỏ này đến để báo ơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play