Sau đó cô mới bắt đầu làm món bánh bò táo đỏ, mùi thơm bay ra ngoài ô cửa sổ, bọn nhỏ trong khu người nhà chưa tới trường ngửi được mùi thơm thì suýt chút nữa đã thèm tới mức khóc lớn.
Sau khi bà Bạch, Niệm Niệm và Lâm Hướng Tuyết thức dậy, thì Bạch Du đã làm xong bữa sáng.
Bà Bạch thấy thế thì cảm thấy rất áy náy: “Hôm nay bà nội ngủ say quá, ngay cả lúc cháu dậy mà bà cũng không biết, lại để một người phụ nữ có thai nấu cơm cho mọi người.”
Bạch Du ôm chặt lấy bà nội: “Bà nội, cháu bảo bà ở lại không phải là để bà làm bảo mẫu chăm sóc cho cháu mà là ở lại để làm bạn với cháu. Vả lại cháu chỉ mang thai thôi, chứ không phải bị bệnh không thể nhúc nhích được, cháu vẫn có thể nấu cơm được mà.”
Trong lòng bà Bạch ấm áp, sau đó lại vội “Suỵt” vài cái: “Lời chẳng lành không linh nghiệm, cháu không được nói mấy lời này nữa.”
Lâm Hướng Tuyết cũng có chút áy náy nhưng phần lớn là ngưỡng mộ.
Niệm Niệm biết cô dậy sớm để làm bữa sáng cho mình, cô bé cảm động ôm chặt lấy đùi cô, nói bằng giọng sữa mềm mại: “Cảm ơn cô, Niệm Niệm vui lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play