Bà Bạch còn làm món thịt băm xào cà, trái cà được xào béo ngậy và mềm vô cùng, trông rất ngon miệng.
Mặc dù có thể thấy Niệm Niệm ủ rũ bằng mắt thường, nhưng may là cô bé không chống cự lại sự quyến rũ của món ngon, ăn tới mức cái bụng tròn vo, suýt chút nữa là cúi đầu không nhìn thấy mũi chân của mình.
Tạm thời Giang Lâm đi làm nhiệm vụ, Bạch Du nói bà nội để chén bát ở đó, chút nữa sau khi cô ăn xong thì sẽ rửa, ai ngờ cô vừa vào phòng bếp thì đã nhìn thấy Niệm Niệm ngồi xổm trên mặt đất để rửa chén.
Hai cái chân nhỏ của cô bé còn không to bằng cái bát, cô bé rửa rất khó khăn nhưng cũng rất nghiêm túc, góc viền bên cạnh mỗi cái bát được rửa sạch sẽ tới mức sáng bóng.
Thấy Bạch Du vào, cô bé ngẩng cái đầu nhỏ lên, đôi mắt trái nho to tròn lập tức cong thành hình trăng lưỡi liềm, lông mi vừa dài vừa dày giống như hai cái bàn chải nhỏ, cô bé nhìn cô rồi nói: “Cô ơi, để Niệm Niệm rửa chén cho.”
Trong lòng Bạch Du mềm nhũn, cô ngồi xổm xuống xuống xoa đầu của cô bé: “Niệm Niệm giỏi quá, còn nhỏ mà đã biết giúp làm việc nhà rồi.”
Đôi mắt to tròn của Niệm Niệm sáng lên, giống như có hai ngôi sao rơi vào đáy mắt: “Niệm Niệm còn biết làm rất nhiều thứ nữa, Niệm Niệm biết giặt quần áo, Niệm Niệm còn biết cho gà ăn, chăm sóc chó mèo nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT