Tuy mọi người coi thường cô ta vì có thai trước khi lập gia đình nhưng chuyện này liên quan tới mạng người, có người đã đi thông báo cho người phụ trách nông trường trước. Người phụ trách nông trường đang ngủ thì bị đánh thức, cảm thấy xui xẻo tột độ. Người đó chậm rãi đi tới rồi mới cho người đi kiếm chiếc xe bò đưa Tần Tâm Hủy đến bệnh viện.
Tần Tâm Hủy đau tới chết đi sống lại nên tất nhiên không phát hiện bà cô bên cạnh cứ đạp qua đạp lại chỗ cô ta mới ngã như sợ người khác phát hiện có gì bất thường vậy.
Cô ta lại càng không biết sau khi cô ta rời đi, bà cô kia múc mấy thùng nước giếng lên rửa sạch hết máu cùng với mỡ heo ở cửa phòng, không để lại chút dấu vết nào.
Dọc đường đi, Tần Tâm Hủy kêu gào thảm thiết như heo bị chọc tiết. Sau khi nhìn thấy bác sĩ, cô ta ngay lập tức giữ chặt lấy tay bác sĩ nói: “Bác sĩ, giữ cả lớn cả bé nhé. Nhất định phải giữ được đứa trẻ trong bụng tôi!”
Vì nó là hy vọng duy nhất của cô ta.
Bác sĩ quan sát tình trạng của cô ta, trong lòng chửi thầm: Giữ được cái quần què, chảy nhiều máu như thế này thì sao mà giữ đứa bé này được?
Nếu như đã là thai tầm sáu, bảy tháng thì còn có chút hy vọng cứu vãn. Nhưng bụng cô ta còn chưa tới năm tháng, lại còn ngã mạnh, chảy nhiều máu cộng thêm đưa tới bệnh viện muộn như thế này thì tất nhiên là không thể giữ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT