Bà Bạch lau khóe mắt: “Tiểu Du đang mang thai, vậy mà bên cạnh con bé lại không có lấy một người trưởng bối có thể giúp đỡ khi cần. Tuy thằng bé Giang Lâm này rất chững chạc nhưng công việc của nó nói đi là đi, mẹ lo đến lúc thằng bé làm nhiệm vụ, tiểu Du sinh con lại không có ai ở bên cạnh.”
Bạch Phi Lễ an ủi mẹ mình: “Mẹ đừng lo lắng quá. Chẳng phải Du Du có ở cùng với bạn của con bé hay sao? Huống hồ xung quanh đó cũng có không ít hàng xóm, nhỡ đến khi đó Giang Lâm không ở bên cạnh thì hàng xóm vẫn có thể hỗ trợ đưa con bé tới bệnh viện cơ mà.”
Bà Bạch nghe thấy anh ấy nói như thế thì mắng cho trận: “Tiểu Du không phải con gái của con nên con nào có thương xót gì con bé đâu! Vậy mà con còn luôn miệng nói thương con bé. Giờ thì mẹ cũng đã nhìn rõ rồi, bình thường nói ngon nói ngọt cũng chỉ là giả dối mà thôi!”
Bạch Phi Lễ: “…”
Anh ấy không có ý đó mà?
Không phải anh ấy chỉ đang an ủi mẹ để bà ấy đừng có lo lắng quá hay sao?
Chẳng lẽ thế này cũng là sai hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT