Một giây sau, cô ta đã vứt tay cô bé ra, lạnh lùng nói: “Tôi không rảnh.”
Nói xong, cô ta phớt lờ tới lời van xin khổ sở của cô bé, đạp xe đạp nghênh ngang rời đi.
Đúng lúc phía trước chỗ Bạch Du đang đứng có một cây cột che chắn, thế nên Bạch Du có thể nhìn thấy Ôn Tĩnh Uyển nhưng Ôn Tĩnh Uyển lại không nhìn thấy Bạch Du.
Sau khi Ôn Tĩnh Uyển rời đi, lúc này Bạch Du mới bước ra phía sau cây cột.
Cuối cùng cô cũng biết tại sao mình lại cảm thấy Ôn Tĩnh Uyển không bình thường.
Ôn Tĩnh Uyển vẫn luôn tươi cười, nói chuyện dịu dàng, cho dù có là giọng điệu hay cách đối nhân xử thế cũng không tìm ra chút sai sót.
Cô ta cũng có thể không màng tới tính mạng của mình để cứu Lâm Hướng Tuyết chỉ vừa mới quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play