Bọn họ đang cãi nhau bằng tiếng Mân Nam, Bạch Du và Lâm Hướng Tuyết đứng nghe một lúc cũng chẳng hiểu mô tê gì, chờ sau khi người phụ nữ dắt tay một cô bé khoảng ba, bốn tuổi rời đi thì Bạch Du mới lại gần chào hỏi Phùng Chiêu Đệ.
Phùng Chiêu Đệ rất vui khi gặp lại cô, chẳng qua sắc mặt vẫn không tốt lắm, sau khi hàn huyên vài câu, cô ấy chủ động giãi bày: "Lúc trước tôi có bảo là mẹ tôi lại mang thai đúng không? Gần đây mới đi kiểm tra thì được chẩn đoán là sinh đôi, tôi khuyên mẹ đừng sinh nhưng bà ấy lại không nghe, còn nói là vì để mai sau chị em tôi có chỗ dựa nên mới sinh. Tôi chẳng còn cách nào, chỉ đành lén giấu đồ mà nhà khách phát cho mẹ ăn, bà ấy thì hay rồi, lại còn mang đi lấy lòng bà nội, tức chết mất!"
Bạch Du cũng không biết nên nói gì.
Còm nhom như vậy mà còn mang thai đôi, nghĩ thế nào cũng thấy không ổn lắm.
Nhưng Bạch Du không muốn xen vào chuyện nhà người khác, đỡ phải rước vạ vào thân.
Sau khi tạm biệt Phùng Chiêu Đệ, cô và Lâm Hướng Tuyết đi đến bưu điện, người nào gọi về nhà người nấy.
Bà Bạch nhận được điện thoại của cô thì vừa vui mừng vừa xúc động: "Bé ngoan của bà, biết các cháu đến nơi an toàn thì bà yên tâm rồi. Bà nội đang tính đợi cha cháu đi Hà Nam về sẽ đưa Niệm Niệm về Thiên Tân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT