Bà Bạch lau khóe mắt, cái mũi sụt sịt vài cái: “Điều may thì trượt, điều không may thì trúng, con xem cái miệng xui xẻo của con này, không biết nói chuyện thì đừng nói.”
Bạch Phi Bằng không ngờ rằng mình đã lớn tuổi rồi mà còn bị dạy dỗ một trận, khuôn mặt già đỏ bừng.
Bạch Du ngủ tới khi bà Quan Phúc tới thì mới thức dậy.
Bà Quan Phúc là người rất may mắn trong đại viện, cả đời suôn sẻ, con cháu đầy đàn, vả lại người nào người nấy cũng hiếu thảo nên có rất nhiều người khi gả con gái sẽ mời bà ấy tới để se lông bằng chỉ và chải tóc giúp.
Trong lúc Bạch Du rửa mặt, có vài đồng nghiệp cũ và Lâm Hướng Tuyết tới.
Lâm Hướng Tuyết chạy tới ôm lấy cánh tay của Bạch Du, cô ấy phấn khích nói: “Bạch Du, ông nội của mình đã đồng ý để mình tới đảo Quỳnh Châu chung với cậu rồi!”
Bạch Du không ngờ cô ấy có thể thuyết phục được người nhà: “Hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát, cậu đã thu dọn xong chưa? Còn nữa, cậu có nỡ rời xa người nhà của cậu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play